yêu anh lần nữa nhé
Lần sau đừng đến nữa nhé Facebook. 이메일 또는 휴대폰: 비밀번호: 계정을 잊으셨나요? 가입하기. Facebook에서 Yêu lại từ đầu tiếng Anh 페이지의 콘텐츠 더 보기
Sẽ để em yêu anh lần nữa (Tập 1) - Chương 17 - Phần 2; Sẽ để em yêu anh lần nữa (Tập 1) - Chương 17 - Phần 3 (Hết) đã cập nhật chương 39+ 40 là chương cuối bạn nhé! Log in or register to post comments; 12/08/2015 - 16:55 . Liên kết cố định. Doremonlovedung. 0.
Chỉ dành cho khách hàng mới trên điện thoại di động nhé. APP. VIP. Quyền lợi thành viên Nếu không gặp được anh. Câu Chuyện Ngược Tâm Ái Tình: Yêu Kín Yêu lần nữa. Chỉ có trên iQIYI. R. 2018. 1 giờ 3 phút. 7.3
Lời bài hát Hãy Để Anh Yêu Em Lần Nữa - Nguyễn Đình Vũ x Chung Tkhô giòn Duy. Đã có những lúc anh đã saiNước đôi mắt của em vẫn vơi rơiThấm ướt không còn vai anh tại saoCó lẽ vị anh đã làm em ko vui. Cũng do anh đang không lắng tai hầu như lúc em buồnĐể em nhanh chóng
Lục Thiên Trình ánh mắt đầy thâm tình, yêu thương nhìn cô gái nhỏ hiền lành, dễ thương, giản dị, mộc mạc trước mặt mình, anh nghiêm túc nói: "Tinh Nhi, kiếp trước, anh đã để lỡ mất em một lần. Kiếp này, hãy để anh yêu em lần nữa nhé!" .. ( Phần 3 Trọng Sinh Để
Giới thiệu: Nếu có thể Yêu thêm lần nữa (Nhạc Chuông) là một bản nhạc Trung Quốc độc đáo, Hot Tik Tok dành cho điện thoại. Đoạn nhạc chuông này được cắt từ bài hát cùng tên do ca sĩ Hoàng Tiêu Vân thể hiện. Xin mời các bạn cùng Nghe và Tải về máy nhé. Xem Thêm:
goocomfuzy1982. Sáng hôm sauTừng tia nắng nhẹ nhàng xuyên qua lớp rèm cửa chiếu vào căn phòng to lớn. Trên giường là một cô gái với nét đẹp dịu dàng đang say giấc, hàng lông mi dày, mũi thon nhỏ xinh cùng môi anh đào hồng nhuận. Bên cạnh cô là một người đàn ông mạnh mẽ, có thân hình to lớn đang ngồi tựa lưng vào đầu giường nhưng bàn tay thì vẫn dịu dàng làm gối cho cô. Làn da màu đồng rắn chắc, cơ bụng săn chắc, múi rõ rệt. Khuôn mặt góc cạnh, tuấn tú cương nghị, môi mỏng bạc lạnh lùng, chiếc mũi cao và đôi mắt màu hổ phách lạnh lẽo nhưng anh lên nét dịu dàng khi nhìn người con gái đang say giấc phía giường. Người con gái này tuy dịu dàng nhưng thâm tâm lại rất mạnh mẽ, không khuất phục. 7 năm trước cô đứng trước mặt anh bán thân cho anh thì 7 năm sau cô vẫn phải là người của anh. Nhưng không phải tình nhân, hay là ai cả mà là vợ đầu từ 7 năm trước cô đã là vợ trong nhận thức của anh anh đã gây thật nhiều đau khổ cho cuộc sống của cô. Làm cô trở thành một người như thế này. Chẳng nhớ gì cả, nhu nhược, yếu đuối, chứ không phải mạnh mẽ như ngày giờ anh sẽ từ từ bù đắp lại tất cả, sẽ dịu dàng, sẽ yêu chiều, thương yêu để cô biết anh Yêu cô, yêu cô nhiều đến mức nào. Anh sẽ là một người chồng, người cha thấy suy nghĩ của mình,anh vươn tay lấy điện thoại gọi cho Nam Cung Thần— Alo _ từ đầu dây bên kia vang lên giọng nói— Hôm nay tôi không đến công ty,cậu lo liệu _ giọng nói lạnh lùng bên đây truyền đến..— a....cậu...— Tút...tút..tút _Đằng Minh cúp kia Nam Cung Thần nhìn điện thoại mà cay đắng, hôm nay lại không về sớm được rồi....Gọi điện xong, liếc mắt nhìn người con gái còn nằm ngủ kia, chăn đã bị đá ra xa, làm lộ ra một thân hình trắng trẻo, hoàn mĩ, trên làn da trắng ấy còn lưu lại nhiều dấu ấn của anh. Máu trong người Đằng Minh lại sôi lên..anh kìm nén, suy nghĩ " hôm qua đủ rồi,cô ấy mệt,hôm qua đủ rồi cô ấy mệt hôm qua đủ rồi,cô ấy mệt,hôm qua đủ rồi cô ấy mệt........"Tụng kinh xong Đằng Minh dịu dàng cuối xuống, hôn nhẹ lên mi mắt côĐôi mi người con gái phía dưới run rẩy như cánh bướm nhẹ nhàng mở mắt. Nhìn nam nhân trên thân mình mỉm cười, nũng nịu— ưm...ông xã chào buổi sáng a...Hai tiếng "ông Xã" nũng nịu của An Hạ làm phòng tuyến trong lòng Đằng Minh bị phá vỡ. Anh nhanh chónqqg cuối xuống hôn lên môi cô, cắn cắn,mút mút, liếm,..Lưỡi anh nhanh nhẹn tách lấy hàm răng trắng đẹp của cô ra, luồn lưỡi anh vào, liếm hút mọi ngóc ngách trong khoan miệng cô. Mọi câu từ định nói của An Hạ liền hóa thành tiếng rên kiều diễm— ưm...Tiếng rên của cô làm toàn thân Đằng Minh nóng ran, nhưng anh biết hôm qua mình mạnh bạo, nên phải kiềm chế. Suy nghĩ trong đầu Đằng Minh"hôm qua đủ rồi,cô ấy mệt,hôm qua đủ rồi cô ấy mệt hôm qua đủ rồi,cô ấy mệt,hôm qua đủ rồi cô ấy mệt........"Thế là lần tụng kinh kiềm chế thứ 2 đã diễn Minh bình tĩnh hơn, giọng anh khàn Khàn— Vợ Yêu, Bảo Bối, chào buổi sáng, bảo bối dậy ăn sáng rồi đưa con đi công viên nhá.— Dạ, ông xãĐằng Minh híp mắt, môi mỏng bạc cong lên hoàn mĩ,giọng anh gấp gáp— Gọi anh Ông Xã đi,lần nữa, anh thích em gọi anh như vậy..An Hạ nằm ườn trên giường, tay ôm lấy cổ Đằng Minh, mặc kệ bản thân mình đang lõa thể, dịu giọng gọi— Ông Xã, ông xã, ông xã à..ông xã, em yêu ông xã...Nói xong còn phối hợp hôn mạnh lên môi Đằng Minh vài Minh thỏa mãn buông An Hạ ra,anh rời giường bước chân đi vào phòng tắm, giải quyết tâm sáng của 4 người một lần nữa được diễn ra sao thời gian An Hạ nằm Minh ngồi đó, kế bên là Lạc Lạc và Nguyệt Di rồi đến AN HạAnh ngồi đó chăm chú gỡ xương cá cho Con yêu của mình.— Bảo bối, hai đứa muốn đi công viên không?Nguyệt Di miệng còn ngậm thức ăn, chu chu môi nói— Có, baĐằng Minh mỉm cười nhìn công chúa nhỏ nhà sang Lạc LạcChỉ nghe nhóc phun ra một câu— Công viên?Trẻ mỉm cười xoa đầu nó thì nó tránh ra và nói— hư tóc, ba lo đối xử tốt với mẹ điAnh cười lớn, nụ cười mà anh thỏa mãn chưa bao giờ nhìn Lạc Lạc— Ba biết, mà Ba nghĩ con nên đổi tên đi— Tại sao?— Tên con giống nữ..Nghe xong câu đó mặt nhỏ phì ra, nói— Tùy ba—Được, vậy từ bây giờ ba đặt tên cho con Đằng Lạc ThầnẤy thế mà thằng nhóc lại cực kì phẫn nộ..— Tên xấu quá..— Không xấu vì Lạc Thần là nơi gặp gỡ của Ba và mẹ
Minh Quân bực bội 1 thì, Đằng Minh bực bội 10. Trong đầu Đằng Minh Đang nghĩ bất chấp" Hắn là ai chứ? Sao lại gọi thân thiết như vậy? Còn cô ta nữa trốn mình 7 năm trời rồi.. giờ mới chịu vác mặc về..phải trừng trị..dám bên người đàn ông khác.."Đằng Minh bước đến ôm eo An Hạ, hằng Về nhà!An Hạ thực sự hoảng hốt..7 năm rồi..7 năm trôi qua rồi Đằng Minh còn không buông tha cô sao?Thời gian qua cô phải sống như thế nào? hắn lại muốn làm gì nữa đây?Không thể giỡn với hắn được..trong cái thành phố này Đằng Minh chính là người không thể đùa giỡn..vì vậy- Được,Minh Quân anh về đi, với anh ta!Dứt lời quay sang Đằng Minh An Hạ bảo- Tôi đi với Minh lạnh lùng siết chặc eo cô tựa chiếm hữu,đi về chiếc Lamborghini Aventador của mình nhưng An Hạ bỗng ngừng lại khoan đã..tôi dẫn con tôi quay về phía Minh Quân nói- Lạc Lạc, Nguyệt Di, đi với đứa trẻ lon ton chạy tới ôm chân Cô,Đằng Minh trừng mắt nhìn với vẻ chán ghét..trong thâm tâm anh đang suy nghĩ " Ân An Hạ cô giỏi lắm, trốn tôi, có người khác, còn có con..cô nhất định phải là của tôi " Au ngu ngốc, con mi đóĐằng Minh hết sức bực bội, lên xe, lạnh giọng- người kia nhanh chóng lên xe, Đằng Minh phóng như bay về biệt thự Đằng gia. Vừa về đến nhà, bà mẹ con cô cùng anh vào, Anh liền tóm lấy cô, hét- Cung Thần Âu! Đem hai đứa trẻ vào phòng,!Cung Thần Âu như 1 cơn gió bay đến ẵm Tiểu Di, cùng Lạc Lạc lên phòng,còn anh, anh ôm cô bước lên phòng mình ném mạnh xuống choáng váng ập đến..cô nhỏm dậy hét- Anh bị điên à?Để trả lời câu nói của cô, Đằng Minh vật cô xuống giường, cuối đầu áp trụ môi cô, lưỡi anh tham lam càng quấy, mút mát, cắn xé một cách mạnh bạo..đây không phải là hôn..là cắn..1 lúc sao anh buông môi cô nói lạnh lùng pha lẫn khàn- Tôi điên rồi..tôi muốn em là của tôi..ai cho em bỏ đi hả?An Hạ nhếch môi- Tôi bảo là một đêm mà..tôi phải đi- Hừ..cô là đồ chơi của Đằng Minh tôi, tôi nói cho đi cô mới được đi cô hiểu không?- Nực cười! Anh dựa vào cái gì hả?- Dựa vào tôi muốn emDứt lời anh cuối xuống hôn lấy cô q lần nữa, lần này như cuồng nhiệt, mạnh bạo hơn,Cô giãy dụa anh kéo mạnh caravat trên cổ xuống, trói lấy hai tay cô trên đỉnh đầu..Ân An Hạ giãy dụa, cô lớn Tiếng la hét- Đằng Minh, cái đồ cầm thú buông....- Đằng Minh, anh buông tôi ra....- Đồ khốn nạn...Con thú trong người Đằng Minh như thức tỉnh, anh nhìn cô, đuôi mắt hẹp dài nheo lại đầy vẻ lạnh lùng- Cô nói gì- Tôi nói anh cầm thú, khốn nạnAn Hạ hét lạiĐằng Minh như bộc phát, anh nhìn cô gầm lên- Ân An Hạ, tôi cho cô biết thế nào là cầm thú, là khốn nạnAnh nhanh chóng cuối xuống, 2 tay dùng lực.." ROẸT" tiếng kêu khô khốc vang lên, chiếc váy trên người cô tơi Minh nhìn người cô..bây giờ anh chỉ thấy cô thật quyến ngực vừa phải căng tròn được bảo bộc trong một chiếc áo ngực đen quai xanh tinh tế, eo thon gọn, cặp đùi thon thả, đều,thẳng,. Làn da trắng hồng mịn vùng đất kia được che bởi một chiếc quần lót đen khêu hầu nhịn không được chuyển động vài Minh vươn tay xoa nắn 2 bầu ngực căng tròn mềm mại, môi anh không chút do dự áp lên môi cô, dời từng chút một, từ môi, cằm, cổ, hõm cổ, vai, xương quai xanh, đều bị anh tham lam gặm gặm cắn cắn..để lại nhìu dấu hôn xanh đỏ.". Roẹt!!!" thêm một tiếng cái áo ngực an vị trên sàn biết tự lúc nào Đằng Minh đã tự thoát y chính mình để lộ cơ thể trần trụi vô cùng hoàn hảo với cự long ngẩng lên hùng hình trần trụi của anh áp sát cô, đầu anh dúi vào bộ ngực sữa tham Lam gặm cắn, mút như một đứa bên ngực bị anh gặm nhấm như tê dại,bên còn lại bị tay anh nhiệt tình xoa bóp khiến An Hạ như rơi vào trầm kìm được, cô rên rỉ thành tiếng- Ừ...ư..a...ân...không..mà..đừng.. mà..Anh nhìn cô..nghĩ ngợi đến việc cô ở trên giường của người đàn ông khác cũng phóng túng như vậy khiến anh bực bóp mạnh ngực cô, bên kia lại điên cuồng cắn, bầu ngực đau đến tê dạiRoẹt..một tiếng nữa mảnh phòng tuyến cuối cùng bị phá có bước dạo đầu anh nâng hạ thân tiếng thẳng vào u Đau!!!!Aaa!!!!Tiếng la xé không khí vang lên, anh không bận tâm, điên cuồng ra vào, điên cuồng động cốc chậc hẹp, của anh lại cực đại, khiến mỗi lần duy chuyển là đau đớn, có không ngừng la hét,cầu xin, nhưng vô hét..- Đằng Minh tôi Hận anh!!- Được cô cứ Hận tôi..tôi phải trừng phạt xong anh lại không nể tình mà phun luôn vào trong cô lại vô tình rút ra, đi đến tủ, lấy vài vật gì anh cầm quay lại, An Hạ hoảng sợ..cái anh cầm là sextoy..Đằng Minh bước đến nâng người dậy, bắt cô quỳ trong cái tư thế xấu cầm dương vật giả to lớn nhét thẳng vào âm hộ cô. Để cô quỳ bò trên giường anh nhanh chóng dùng cự long to lớn đâm thẳng vào cúc huyệt phía sau..Đau đớn..nhục nhã là cảm xúc của An Hạ bây giờ..hoa nguyệt bị chế độ rung của cự long giả làm tê dại, phía sau lại bị anh hung hăng đâm tới làm cô đau như ngất..Cuộc tra tấn này..không biết bao giờ sẽ dừng lại
yêu anh lần nữa nhé